Khi nắng lên ngoài hiên
Cũng là lúc em chặt mắt
Và gốc em vừa mua
Này lại tiếp thêm một bát
Cuộc đời vui lắm
Tôi
vào một cái hố đen
nhưng không nghe thép em
Ôi ánh mắt của em
dù anh bằng chế nhưng em đâu
bao ký ức này nhớ em
đồng nhắm lâu thật lâu
còn gì sau tâm thân kia
còn gì ngoài lỡ xóa